Hôm qua quyết định chọn số theo ngày, xem danh sách số 9 là gì, đọc chữ Mentor/ người hướng dẫn xong thì mình quyết định chọn tool khác thôi, chủ đề này chưa viết được đâu. Dùng lại cái app tạo số ngẫu nhiên, lại ra số 9. Haizzz, mình cũng chẳng biết làm nào. Mấy bài đầu tiên cái nào cũng vào chủ đề mình ngại nhất, mấy cái nhẹ nhàng hơn tuyệt nhiên không thấy mặt. Không phải mình không thích chủ đề này mà vì bình thường ai hay chơi với mình sẽ biết là mình hay khen người hướng dẫn của mình lên mây, nhất địa cầu nhất vũ trụ luôn nên chuyển sang câu chữ thì hơi.. lố.
Có 1 bài rất hay về Mentor của bạn Hưng Chiếp
https://chiepclass.com/mentor/
Khi hỏi ước mơ của bạn là gì, nhiều người trả lời rằng không biết.
Mình vay mượn để trích dẫn, còn lại mọi người đọc trong link full nhé:
“Thật ra ai cũng có ước mơ cả, và ước mơ nào cũng có cách thực hiện (có bao nhiêu bước, mỗi bước phải làm ra sao). Cái mọi người thiếu là một mentor, một người có khả năng đánh thức giấc mơ trong bạn và chỉ cho bạn con đường phải đi.”
Vậy Mentor là ai?
Chữ mentor phát xuất từ sách Odyssey của Homer.
Trước khi lên đường phiêu lưu tới Troy để tham gia chiến tranh, Odyssey giao con trai mình, Telemachus, cho một người bạn cũ tên là Mentor. Mentor chăm sóc và dạy dỗ Telemachus trong lúc cha cậu vắng mặt. Vì Mentor là một người đàn ông già yếu, nữ thần Athena đã hóa thân vào ông và giúp đào tạo Telemachus trở thành một anh hùng.” – kết thúc trích dẫn
Bài này mình cần 2 ngày để biết mình muốn viết gì chứ không hẳn chỉ vì hôm qua mình muốn nghỉ ngơi. Chủ đề này làm mình đau đầu hơn cả các chủ đề hại não trước. Khó vì việc tìm người hướng dẫn thực sự không có công thức, phụ thuộc nhiều vào nhân duyên, tất nhiên mình có thể tăng duyên theo nhiều cách nhưng sẽ không dễ.
Hiện tại mình chỉ có mentor về tâm linh do sự tập trung và nhu cầu với khía cạnh này của mình nhiều hơn những mặt khác. Về lợi ích thì chắc khỏi bàn, người hướng dẫn là những người đi trước, vì đi trước nên họ nhìn được hành trình của chúng ta và biết chúng ta cần gì để hoàn thiện điều đó.
Trước tiên việc có người hướng dẫn là tốt, thứ không tốt nếu có là do bản thân chúng ta, nhiều kỳ vọng, nhiều sự phóng chiếu lẫn ảo giác về cái tôi, về bản ngã. Bài viết hôm nay mình sẽ bàn về những vấn đề hay gặp khi có mentor:
Đầu tiên là Ảo tưởng về bản ngã khi có người hướng dẫn. Việc có một người hướng dẫn giỏi giang và nhất là có số má chẳng hạn là điều rất tuyệt vời và may mắn. Một số người thì vui vì đó là cơ hội được học hỏi với người giỏi nhưng có một số người khác thì lại là một sự phô trương bản ngã. Vì thầy TÔI giỏi nên TÔI giỏi. Đoạn này sẽ nói thêm về bản ngã. Ý niệm bản ngã rất khó định nghĩa trọn vẹn và đầy đủ. Mình mượn tạm một trích đoạn như thế này về Bản ngã: “Bản ngã là một ý tưởng, niềm tin, hay quan niệm rằng bản thân là một cá thể riêng biệt, tách biệt với phần còn lại của thế giới và tự chịu trách nhiệm cho những hành vi của mình”. Theo cách hiểu hạn hẹp của mình, bản ngã bao gồm tất cả những thứ ta có thể gắn với “của tôi” chứ không hẳn chỉ nói về tôi. Ví dụ: Con tôi, thầy tôi, công ty tôi, chó tôi, mèo tôi hay giày dép của tôi, nó cũng phản ánh một phần của bản ngã trong đó. Vậy nên ta khó chịu nếu ai chê thứ “của tôi” đó, chúng ta đồng hóa tất cả với chính mình.
Có một thí nghiệm mình hay kể để minh họa về bản ngã: Trước khi diễn ra một workshop, người ta sẽ cho người tham gia chọn 1 trong 2 món quà là cốc hoặc chocolate, khi đưa ra 2 thứ cùng lúc, tỷ lệ chọn khá cân bằng. Nhưng khi người ta thử với nhóm khác bằng cách đưa cốc hoặc chocolate cho họ từ đầu buổi và giữa hoặc cuối buổi thì hỏi xem họ có muốn đổi sang thứ còn lại không thì tỷ lệ đồng ý đổi không cao. Các cá nhân đã đồng hóa một phần đồ vật vào mình và không muốn thay đổi.
Hoặc một thí nghiệm khác: người ta yêu cầu 1 đứa trẻ tưởng tượng rằng: có một chiếc máy copy siêu hiện đại, nó có thể sao chép mọi thứ giống như đúc không sai một chi tiết nào, ví dụ như chiếc xe đạp hoặc con gấu bông của đứa trẻ và đứa trẻ nào cũng tỏ ra sợ hãi với suy nghĩ sẽ đem cái xe đạp hoặc con gấu bông đó về thay thế. Mọi thứ gắn với chúng ta sẽ luôn là duy nhất, ý nghĩa nhất. Con người thường xuyên gán những giá trị xung quanh vào mình, càng gán nhiều thì càng dính mắc nhiều và sẽ càng có nhiều thứ khiến họ không toại nguyện.
Lỗi hay gặp thứ hai là quá phụ thuộc vào người thầy, vì quá ngưỡng mộ nên họ sợ nếu không có thầy thì không thể nào đi đến đích, đôi khi họ sẽ nhại như vẹt, ngần ngại đưa ra ý kiến riêng của mình. Người thầy thực sự không dạy chúng ta kiến thức, họ dạy chúng ta cách tự tìm lấy câu trả lời, tự xử lý những vấn đề và khó khăn trong cuộc sống. Lời chỉ dạy của người thầy như nhóm lửa nhưng có cháy được hay không là do chất đốt. Việc phụ thuộc vào thày sẽ khiến học trò không tiến xa được. Mình rất thích câu nói: Khi học trò sẵn sàng thì người thày xuất hiện, khi học trò thực sự sẵn sàng thì người thầy biến mất. Khi thấy có suy nghĩ rằng mình buộc phải có thầy không thì không thể làm được thì có lẽ đang đi sai hướng. Những người hướng dẫn tất nhiên biết điều này và đa phần thì mình thấy họ chủ động im lặng hoặc biến mất để người trò phải tự loay hoay với cuộc đời. Còn một số trường hợp cố tình kéo dài để người trò có bài học lớn hơn thì chúc mừngggg =)) welcome to the game.
Trên đây là bài học của chính mình hoặc mình chứng kiến ở xung quanh những cái khác thì thời gian có hạn nên mình chưa bịa được tiếp. Chung quy lại có người hướng dẫn là tốt nhưng luôn cần tỉnh táo. Có 1 câu hỏi mình hỏi thầy mình 3 lần mà đến lần thứ 3 thầy mới trả lời thật. Thầy bảo 2 lần đầu thầy cố tình khuyên mình làm thứ không thích, không sẵn sàng vì muốn đẩy mình qua ranh giới giữa thích và không thích, nếu thứ không thích mà mình làm được thì không có lý do gì thứ yêu thích mà lại không làm được. Lần cuối cùng mình hỏi lại lần nữa và lúc này là thời điểm mình đã thật sự sẵn sàng để làm thì thầy bảo thầy không quan tâm mình hỏi cái gì đâu, mình làm gì cũng được.
Mình thực sự rất biết ơn những người hướng dẫn vì sự từ bi, sự tin tưởng và lòng tin họ đặt vào học trò. Ở họ mình cảm nhận được sự tận hiến, vị tha và không phán xét đó là những điều mà mình luôn biết ơn, luôn muốn học hỏi và là hình tượng mình muốn trở thành.
ĐỊNH LUẬT PARKINSON MỞ RỘNG
Định luật Parkinson ban đầu nói về quản lý thời gian, nôm na là chúng ta được giao một công việc thì dù thời gian có dài rộng đến đâu chúng ta cũng sẽ dùng hết thời gian được...