Lại là mình đây, thôi quyết tâm viết xong trong tháng 3 để tháng 4 còn làm việc khác.
Chủ đề này chỉ nhằm nói lên những khó khăn của việc dọn dẹp mà khổ chủ đang trải qua, không nhằm đưa giải pháp dọn dẹp cho mọi người.
Hôm trước người chị hỏi là có order in a mess được không? Mình nghĩ là khái niệm order và mess của mọi người không giống nhau. Ví dụ phòng của đứa con rất bừa bộn trong mắt người mẹ nhưng nó thì rất thoải mái, nó “biết” cần tìm thứ gì ở đâu do đó với nó thì đấy chính là “order”. Order không phải là những thứ ngăn nắp xa lạ mà là trật tự chúng ta đã biết.
Mình chả thích dọn dẹp lắm, chỉ là mình thích cái cảm giác chuyển đổi từ lộn xộn sang trật tự giống như cảm giác khi chuẩn bị rửa 1 đống bát. Có một nghịch lý là rửa nhiều bát sẽ không ngại như rửa ít vì rửa nhiều thì khi kết thúc công việc bạn thấy mình thành tựu vcđ, dopamine ầm ầm tất nhiên trong điều kiện sức khỏe tốt không phải đi làm ngày 10 tiếng về cơm nước 2 tiếng nữa nhé.
Lúc dọn dẹp mình khá giống Don Quixote đánh nhau với cối xay gió, sự bừa bãi giống con quái vật đánh mãi không chết. Nguyên nhân khó khăn có thể kể đến như này; lâu không dọn nên dần dần sẽ thành cái gì cũng phải dọn sinh ra mệt, người ta thích làm cái khó hơn năng lực mình 10% chứ 100- 200% thì thực sự rất rất khó mà muốn làm.
Kế đến là cảm giác tiếc, cảm giác không muốn bỏ vì đủ thứ lý do. Ở đoạn này thì bản ngã có sự phóng chiếu mạnh mẽ, bỏ đi 1 đồ vật có kỷ niệm lâu năm dù chả còn biết nó dùng để làm gì chỉ vì nó mang nhiều kỷ niệm làm mình liên tưởng giống như lấy dao xẻo thịt đi ấy và rất nhiều khi là kịch bản lôi ra rồi lại cất đi.
Ngoài ra mình cực kỳ hay gặp kịch bản là nghĩ cái gì cũng có thể dùng tới, vì mình thích đồ thủ công, thích mày mò linh tinh nên nhà mình đủ thứ từ màu nước màu bột, acrylic đến sơn, vải đủ các thể loại, chưa kể làm cài áo còn đủ thứ khuy hột, vòng vèo lấp lánh… rồi thì bìa mô hình, que kem… có thứ 5 năm không dùng tới nhưng mình luôn nghĩ là biết đâu đấy lại dùng nên đồ cứ nhiều lên mãi
Một nguyên nhân quan trọng không kém là đồng bọn, chúng ta bị ảnh hưởng của môi trường rất mạnh mẽ nên quả thật với ông chồng đồ nhiều hơn cả mình từ đồ mộc, đồ hàn, các thể loại gỗ, bóng đèn ống nước đến phụ kiện máy tính.. nhà mình đã từng phải thốt lên là cái gì cũng có trừ tiền, động lực dọn dẹp với mình lại càng giảm.
Về giải pháp thì mọi người tham khảo các video clip của Marie Kondo xem, nhưng chắc làm với người hướng dẫn chuyên nghiệp thì hiệu quả hơn vì ví dụ như mình bắt chước được các step nhưng đoạn phải bỏ đi thì ko đủ dũng cảm thì cũng bằng không. Hiện giờ dịch vụ hỗ trợ kiểu này ở VN cũng đang được mọi người quan tâm.
Có một cách mình đọc được trong sách, kể cho vui thôi nhé: Có 1 anh thấy nhà nhiều đồ quá muốn dọn mà không biết làm nào. Anh ý bèn lôi hết đồ trong nhà để vào thùng carton đặt giữa nhà, cái gì hay phải dùng thì anh ý để vào chỗ cũ còn cái gì quá 3 tháng không dùng tới thì bỏ đi. Mình cũng không rõ câu chuyện xác thực đến đâu nhưng nó cũng có logic đấy chứ.
Dọn dẹp không chỉ đơn thuần là một hành động, nó phản ánh từ sự sẵn sàng dọn dẹp ở bên trong. Cái này mình fail lag lắm, đem ra mua vui cho mọi người thôi.
ĐỊNH LUẬT PARKINSON MỞ RỘNG
Định luật Parkinson ban đầu nói về quản lý thời gian, nôm na là chúng ta được giao một công việc thì dù thời gian có dài rộng đến đâu chúng ta cũng sẽ dùng hết thời gian được...